Lưu trữ

Archive for the ‘Truyện’ Category

Chuyện nhân dân

..-Ai mua chè đậu đen nước dừa hông? Ế quá mạy.-

Cóc ổi đây…mại dzô……-

Ê mày. “Phản động” được sanh ra từ ND, vậy nhân dân là phản động há.

-Ừa, ủa vậy cs sao mạy?

-Ờ tầu đẻ nó ra chứ bộ.

-Ờ há..

Tình báo đang bận “hợp quần”.

Khi cơ quan tình báo làm “báo tình” trên cơ sở “báo địch”, luẩn quẩn đâu đó lời dị nghị báo đời nên chuyện Biển Đông bổng “xa lạ”.

Chuyện gì làm bạn quan tâm nhất?

Có những chuyện ăn thủng đất nước mà không tình báo, nhưng lại báo chuyện “anh” chơi đồng chí mà thằng đồng chí bức xúc báo luôn?

Chuyện gì nữa? Vâng, chuyện hơi lạ nhưng chẳng có lạ, chỉ xa vời hơi là lạ là con đĩ phố đèn đỏ giờ ở đâu trong cái đặc khu cởi quần, ý quên đầy đĩ?

Tình báo là phải xem cho rõ quần chúng nói gì, làm gì, đi đâu mặc áo lót mầu gì? Chuyện đó đã có bộ “chương trình vùng xanh” phụ họa thằng Face chớp nháy thì thua cọp à? Cứ thế mà báo lên động đĩ ý quên động chó đỏ đầy hoa cứt lợn.

Sau khi hội nghị hay bản tin nào cũng có na nà những “thông báo HỘI NGHỊ THÀNH CÔNG TỐT ĐẸP, TRONG TINH THẦN CỞI VÀ MỞ QUẦN CHÚNG RẤT THIẾT THA MONG ĐỢI XIẾT CHẶC TÌNH HỮU NGHỊ BỀN VỮNG”.

Hình như tất cả các thông báo đều ăn cướp ăn cắp câu này của tui rồi biến đổi chút chút cho hợp mùi..

Bạn mong muốn nói về tinh báo ử? Vâng, chúng ta có thể bắt đầu từ bà bán chè ở chợ Chồm Hổm rồi rà lên rà xuống thông xuốt ..đấy là “tình’ và cũng là “báo”.

À nè, con Nở nhà tui nó hổng có báo nha, hôm nay chưa phải cuối tháng à..

Nhớ nhá.

Chuyện tui và thằng “lờ”.

Nói tui quê à nha….

Tui và thằng lờ chắc chắn là ở nhà rồi, chả nhẻ ở đường? Mà nhà lớn chứ hổng phải nhà nhỏ à.

Mà kỳ nha, ở nhà thì phải ngồi, ngồi ghế chứ chả nhẻ ngồi dưới đất đưa cái mông ra ngoài chó nó đái vào thì bỏ mẹ. Ờ cái dzụ ngồi ghế là ghế tui mua, còn thằng lờ là nó ăn cướp hay ăn trộm gì đó, hay thằng tầu kéo nó ngồi tui hổng biết.

Nói nào ngay ghế tui mua chỉ có $100 đồng mà quay tới quay lui, lên xuống chóng mặt, còn ghế thằng lờ thì hổng dám quay cũng hổng dám bước xuống luôn, đi đâu cũng sợ con mẹ nó ngồi thì bỏ mẹ. Tui chán thằng “lờ” lắm rồi á.

Nói về thơ tui thì diện thơ thúi, còn thơ thằng “lờ” nó thốt ra thì đến con chó cũng xủa vang cả xóm chuồng lợn này. Thiệt tình tui hỏng muốn vừa đọc thơ vừa nói “mày có nghe tao nói không?”.

Chán chết á. Cái chuyện mà XH nó thúi hay nó um ủm gì hổng phải tại tui xón ra à. Nói tui tức tui mới nói của thằng nhà “lờ” á.

Thiệt tình cái xóm này anh tài thì nhiều, nhiều như gà vịt, chó mèo gì đó gom lại cũng hỏng bằng, mà tiếc thiệt, tài thì có mà hùng thì như cái thùng. Tiên sư nhà nó, hỗm thấy con bé bị đuổi hổng cho học dzậy mà thằng tài, con giỏi thằng giàu im mẹ nó cái mồm..

Chán lắm, thui tui hổng nói nữa. Đi uống trà tầu hông “lờ” ơi…Bà nó giờ lờ đâm lớn kêu mãi nó chả ra…

Hình thằng “lờ” ngửi đít thúi.

Con giổ cha là phản động

Chuyện đời con phản động.
-Ê hỏi thiệt nha mạy?
-Chuyện gì mạy?
-Tới lễ giổ thằng già con nó có làm giổ hông mạy?
-Hổng biết mày ơi, thấy chó tru không à..
-Nói thiệt á! Thằng hay con nào mà làm giổ tế cha già nó là mang tội phản động dám phỉ nhổ cha gia dân tộc mà lại có con. Chuyện đời hổng phải dễ nha mạy?
-Chứ sao nữa, à mà biết ngày nào đúng mà làm, nhở thằng ma tây tầu gì đó nhận vơ sao mạy.
-Ờ há, nhỏ nhỏ thôi mày, tên Nở mà miệng cũng Nở à…

Chuyên mục:Truyện Thẻ:,

Tổ cha đứa nào nói…

 Jul 27, ’12 6:19 AM Hoanglantu’s blog

Ở xứ cừu nọ, một hôm sói đến bắt mất chú cừu có tên là Bốc Giản. Cả xứ hoang mang, mấy con cừu đầu đàn nói: “Đã có Đàn và Nguồn Nước (Đ&NN) lo, cứ yên tâm”. Thế là mất Bốc Giản!
<div>Một bữa nọ, sói lại bắt mất chú cừu Hà Soang. Tụi đầu đàn lại nói: “Không sao đâu! Đã có Đ&amp;NN lo”. Thế là Hà Soang tiêu từ đó..
<div>Đàn cừu cứ ngày một mất thêm thành viên, mất đồng cỏ, mất nước… trong khi những con cừu đầu đàn càng thêm béo tốt. Rồi đến một ngày, sói nhăm nhe cừu Trà Sương – một chú cừu được cả nước hướng về với chiến dịch “góp cỏ cho Trà Sương”.
<div>Những con cừu đầu đàn lại giở chiêu thói cũ, lại với những lời nói cũ… Nhiều con cừu trong đàn bực quá thốt lên: “ĐCM, đứa nào mà còn dám nói để cho Đ&amp;NN tụi tao tát cho vỡ mồm”.

Đạo của chúng ta?

22.07.2012 1 Bình luận

Thưở ban sơ, nước VN chỉ có một đạo duy nhất, là thờ Ông bà Tổ Tiên: * Đạo…………Tổ Tiên

Sau đó, Người Tàu đô hộ 1000 năm.. đạo Phật truyền bá vào VN: * Chúng ta có ………

Hết Tàu rồi tới Tây…100 năm…đạo Công giáo truyền bá vào VN: * Chúng ta có………Cha

Cuối cùng…1975..Vn được giải phóng
tất cả đạo đều là tà đạo. Chỉ có đạo được thờ duy nhất là: * đạo………………………….. Bác Hồ

– Tổng cộng đạo mà chúng ta có: ……………………………………………………. Tổ Tiên Sư Cha Bác Hồ

— M Q P

 

Chuyên mục:Truyện Thẻ:

Truyện cổ tích bị cấm

Hoàng Đức Doanh (Danlambao) – Ngày xửa, ngày xưa nước ta bị một nước phương Tây đô hộ, chúng gọi tên nước ta là An Nam. Lúc ấy dân ta còn lạc hậu, nhưng thiên nhiên ưu đãi cho nhiều của cải lại nằm cạnh biển Đông, án ngữ con đường từ Đại tây dương sang Thái bình dương cho nên có nhiều nước lăm le nhòm ngó. Xem chi tiết…
Chuyên mục:Truyện Thẻ:, ,

Phùng Gia Lộc : Cái đêm hôm ấy… đêm gì ?

Vietnamthuquan

Cuối năm 1983, tôi được ở nhà chờ quyết định về nghỉ chế độ. Chiều chủ nhật, thằng Học con tôi rủ rỉ nói:
– Con bắt được bác Quang ăn bánh cuốn ở hàng anh Minh. Bác đi thồ sắn ở chợ Phúc Địa về. Bác cho mấy bó nhưng con không lấy. Bác dặn con về đừng nói với bố mẹ là đã gặp bác. Nói, hôm nào sang bác đánh chết. Xem chi tiết…
Chuyên mục:Truyện Thẻ:

Câu chuyện “người dám vuốt râu Ông Cụ”: Linh Nghiệm

Câu chuyện “người dám vuốt râu Ông Cụ”

 
 
Bùi Tín – Ông Hồ Chí Minh sinh ra đã được tròn 122 năm, ngày 19 tháng 5 năm 1890. Vừa rồi một blogger trẻ ở Sài Gòn gửi “meo” cho tôi hỏi rằng tôi đánh giá về ông Hồ ra sao? Rằng năm nay, gần đến ngày 19 tháng 5, ông tuyên giáo thành ủy Sài Gòn vẫn còn kêu gọi thanh niên học tập đạo đức Hồ Chí Minh, nghe sao lạc lõng quá. Xem chi tiết…

Nhục

Truyện ngắn Thái Bá Tân

Hay tin, ông bỏ cả việc đang làm giở ở Sài Gòn, vội vàng bay ra Hà Nội.
Vừa đặt va-li xuống nền nhà, ông cao giọng hỏi vợ: Xem chi tiết…
Chuyên mục:Tổng Hợp, Truyện Thẻ:, ,

Sám Hối

Theo:danlambao.vn
Truyện ngắn Thái Bá Tân – Hồi cải cách ruộng đất tôi còn nhỏ, nhưng cũng đủ lớn để chứng kiến khá nhiều chuyện xẩy ra trong làng. Mãi đến giờ tôi vẫn không sao quên nổi cái không khí điên khùng, kỳ cục những ngày ấy.
 
Chỉ đạo toàn bộ cuộc lên đồng tập thể kéo dài ấy là hai ông Đội, một từ Vinh, một từ tận trung ương về. Ông trung ương là người làng, có tên Hoạt, nghe nói ông tự xung phong, chứ cỡ ông không ai xuống cấp xã. Ông này trạc ba mươi lăm, bốn mươi tuổi, người vạm vỡ, ít nói và có thói quen chốc chốc lại ngúc ngắc đầu như đang cố xua một con ruồi vô hình. Xem chi tiết…
Chuyên mục:Truyện Thẻ:

Em sẽ đi con đường đó không?

Nguồn Danlambao

Posted on 27/11/2011
Sa Mạc Hoa – Truyện ngắn này SMH viết tặng chị Nguyễn Thị Thanh Tuyền, và em Trịnh Kim Tiến – những người phụ nữ can trường, vẫn vững vàng trên con đường đi tìm công lý cho người thân. Chị và em hãy tin rằng, công lý không dễ bị bức hại dù dưới bất kì sức mạnh và hình thức nào. Những người yêu mến lẽ phải, sự công bằng vẫn dõi theo từng bước chân của hai người. Xem chi tiết…