Trang chủ > Chính Trị-Xã Hội > MƯU ĐỒ THÔN TÍNH VIỆT NAM CỦA ĐẾ QUỐC CỘNG SẢN TRUNG HOA

MƯU ĐỒ THÔN TÍNH VIỆT NAM CỦA ĐẾ QUỐC CỘNG SẢN TRUNG HOA

Nguồn: LytuongnguoiViet

Lê Tùng Minh

Dã tâm bành trướng quyền lực thống trị cả khu vực Châu Á Thái Bình Dương – là một chiến lược lâu dài – của Đế Quốc Cộng Sản Trung Hoa (ĐQCSTH), đã được tập đoàn Mao Trạch Đông – Chu Ân Lai… “nuôi chí lớn” từ sau khi chiếm được toàn Lục Địa Trung Hoa (1949)! Và Việt Nam được ĐQCSTH xem là vùng lãnh thổ thực hiện âm mưu thôn tính đầu tiên, trong chiến lược bành trướng cả khu vực Châu Á – Thái Bình Dương!

Theo sự phát triển của dòng lịch sử từ 1950 đến nay, có thể chia làm BỐN GIAI ĐOẠN THÔN TÍNH VIỆT NAM của ĐQCSTH, như sau:

– Giai đoạn 1950-1960.

– Giai đoạn 1961-1975

– Giai đoạn 1976-1990

– Giai đoạn 1991 đến nay…

* * *

I- GIAI ĐOẠN 1950-1960:

Sau khi chiếm được toàn bộ lục địa Trung Hoa và thành lập nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa (CHNDTH) với Mao Trạch Đông làm Chủ Tịch, cùng Chu Ân Lai làm Thủ tướng chánh phủ, ĐQCSTH bắt đầu thực hiện việc gieo mầm “tư tưởng sùng bái” Bác Mao và Đảng CSTH vĩ đại, đối với cán bộ, đảng viên và nhân dân Việt Nam, bằng chiêu bài “viện trợ vô điều kiện” cho Việt Nam để Kháng Chiến Chống Pháp đến Thắng Lợi Hoàn Toàn! Cụ thể như:

– Giành riêng một phần đất của tỉnh Quảng Tây cho Chánh Phủ Hồ Chí Minh sử dụng như “hậu phưong lớn” để huấn luyện, đào tạo Cán bộ Quân sự, Chính trị, Văn hóa… cho công cuộc kháng chiến chống Pháp; và cho công cuộc xây dựng đất nước sau này. Mọi chi phí đều do “Mao Chủ Tịch tặng” cho không hoàn lại (?)

– Cử phái đoàn chuyên viên Quân sự sang giúp cho Quân đội Việt Nam mở chiến dịch đánh quân Pháp, từ chiến dịch Biên Giới (1950) đến chiến dịch Điện Biên Phủ (1954). Chuyên viên Quân sự của Trung Cộng sang làm cố vấn, trực tiếp chỉ đạo đến cấp Tiểu đoàn, thậm chí xuống đến cấp Đại đội… Đại tướng Trần Canh của Trung Cộng trong chiến dịch Điện Biên Phủ có khi còn lấn át về quyền lực cả đối với Đại tướng Võ Nguyên Giáp! Bởi vì hầu hết vũ khí, đạn dược, lương thực thực phẩm và cả dược phẩm đều do ĐQCSTH cung ứng cho “Quân đội Cụ Hồ” (!)

– Cũng từ năm 1950, Trung Cộng chủ trương đưa “Phong trào giảm tô tiến đến Cải Cách Ruộng Đất” (CCRĐ) vào Việt Nam. Chánh phủ Hồ Chí Minh cử Cán bộ cao cấp (như Hồ Viết Thắng…) sang Trung quốc học tập để về Việt Nam, rập khuôn theo Trung Cộng, tiến hành “tiêu diệt giai cấp địa chủ” để không còn giai cấp bốc lột ở nông thôn Việt Nam(!?)

– Cũng theo sự chỉ dẫn của “Bác Mao và Đảng CSTH vĩ đại”, đồng thời với chiến dịch CCRĐ ở nông thôn (1953-1956), ở thành thị tiến hành tiến hành chiến dịch “Cải Tạo Công Thương Nghiệp Tư Bản Tu Doanh” mà thực chất là tiêu diệt giai cầp tư sản, bằng cách tước đoạt tài sản của các gia đình hữu sản (bị quy kết là tư sản!) để dọn đường xây dụng xã hội xã hội chủ nghĩa (XHCN)!

Đặc biệt chú ý! Từ sau chiến thắng Điện Biên Phủ (5-1954) Trung Cộng đã đi đêm với Âu-Mỹ, làm áp lực với chánh phù Hồ Chí Minh phải chịu ký Hiệp Nghị Genève (7-1954) và buộc chấp nhận chia hai đất nước, thành HAI NƯỚC VIỆT NAM: Miền Bắc Cộng Sản – Miền Nam Quốc Gia!

Tóm lại: Để tiến đến sự thôn tính lãnh thổ và lãnh hải của Việt Nam trong tương lai, ĐQCSTH trong giai đoạn 1950-1960 đã chuẩn bị điều kiện về mặt gọi là CHINH PHỤC NHÂN TÂM, bằng chiêu bài “giúp đỡ vô điều kiện trên tinh thần môi hở răng lạnh”, nhưng thực chất là một sự toan tính vô cùng thâm độc, để làm suy yếu sức mạnh đoàn kết giữa các thành phần giai cấp của dân tộc Việt Nam, và tạo ra hai nước Việt Nam đối kháng nhau quyết liệt, như hai kẻ thù địch không đội trời chung, đến phải “tao sống mằy chết”(!). Rõ ràng, đến năm 1960 Chánh phủ Hồ Chí Minh đã thật sự chui đầu vào cái thòng lọng của ĐQCSTH!

II- GIAI ĐOẠN 1961-1975:

Bước vào năm 1960, ĐQCSTH bất đống với Liên Xô về đường lối cách mạng quốc tế! Mao Trạch Đông chỉ trích Khơ-Rút-Xốp là hữu khuynh, xét lại; Khơ-Rút-Xốp phê bình Mao Trạch Đông là tả khuynh, giáo điều (?). Thế là, anh Hai (Trung Cộng) quay lưng lại với anh Cả (Liên Xô)!

Vì vậy, Trung Cộng càng tìm đủ mọi cách để lôi kéo Hồ Chí Minh và Đảng Lao Động Việt Nam (ĐLĐVN) về với ĐQCSTH! Do đó, Bác Mao đã chỉ thị cho Đảng CSTH là “Việt Nam xin cái gì phải ráng thỏa mãn tối đa”(? ) – Phải thừa nhận rằng: Hơn 50% vũ khí đạn dược, dược phẩm và dụng cụ y tế, lương thực thực phẩn trong suốt giai đoạn này – miền Bắc xây dựng Xã hội XHCN, miền Nam đấu tranh chống Mỹ cứu nước – đều do ĐQCSTH cung ứng cho Việt Nam Cộng Sản!

Tuy nhiên, Bác Mao và Đảng của ông ta cũng không dại vì cái danh nghĩa “tình bạn láng giềng, tình đồng chí cách mạng quốc tế” mà từ bỏ dã tâm hôn tính Việt Nam trong tương lai! Cho nên, vừa dùng chiêu bài “viện trợ vô điều kiện” để tiếp tục mua chuộc lòng người Việt Nam trong bất cứ trường hợp nào, vừa tiến hành kế hoạch “điều – nghiên – phân – tổng” (tức là đìều tra, nghiên cứu, phân tích, và tổng hợp) tình hình Việt Nam, để lập “hồ sơ thôn tính Việt Nam” theo chiến lược lâu dài, chờ đợi thời cơ!

Muốn thực hiện được dã tâm đó, trước hết Trung Cộng phải “tổ chức mạng lưới tình báo” hoạt động khắp hai miền Việt Nam. Ở miến Bắc, đối tượng tổ chức quan trọng nhất là “sinh viên Việt Nam đang du học ở Trung Quốc”, bởi vì sau khi tốt nghiệp trở về miền Bắc Việt Nam, họ sẽ sung vào đội ngũ cán bộ quan trọng trong công cuộc xây dựng và phát triển xã hội XHCN miền Bắc! Ở miền Nam, đối tượng tổ chức mạng lưới tình báo của ĐQCSTH là thành phần Hoa Kiều, chủ yếu là Hoa kiều Chợlớn!

Ngoài hoạt động của mạng lưới tình báo đã tổ chức được ở Việt Nam, mà Đại sứ quán của Trung Cộng tại Hànội là trung tâm chỉ huy tình báo ở miền Bắc, và Lãnh sự quán của Trung Cộng ở Hồng Kông là trung tâm chỉ huy mạng lưới tình báo Chợ lớn! Trung Cộng còn lợi dụng cơ hội yêu cầu của Chánh phủ Hồ Chí Minh, đề nghị ĐQCSTH chi viện binh chủng phòng không để chống “chiến tranh phá hoại miền Bắc” do không quân Mỹ tiến hành (1964-1967). Trung Cộng đã đưa 300,000 quân vào miền Bắc Việt Nam, đóng giữ những vùng trời trọng yếu từ Việt Bắc đến ngoại thành Hànội (!)

Về công khai, 300.000 quân của ĐQCSTH sang trú đóng ở những điểm trọng yếu từ Việt Bắc đến ngoại thành Hà nội là giúp cho miền Bắc Cộng Sản đánh bại chiến tranh phá hoại của Hoa Kỳ. Nhưng, về mặt bí mật thì 300.000 quân Trung Cộng là 300.000 trinh sát viên có nhiệm vụ điều tra tình hình bố phòng của Ba thứ quân (chủ lực quân, địa phương quân, du kích quân) ngay ở những nơi họ trú đóng; đồng thời quan sát thực địa, nắm chắc địa hình địa vật ở tại chỗ và những nơi họ đã đi qua… Do đó, sau khi hết thời hạn chi viện, Bộ Tham Mưu quân Trung Công đã có một Bản Đồ Tác Chiến thật cụ thể trên toàn bộ khu Việt Bắc và ngoại thành Hà nội, để chuẩn bị cho cuộc chiến tranh xâm chiếm Việt Nam khi cơ hội đến (!?). Trong hơn ba năm đóng quân ở miền Bắc, Cục Quân Báo (tình báo quân sự) của Trung Cộng cũng đã tổ chức được một mạng lưới mật hộ viên, rải khắp nơi họ đã trú đóng(!)

Từ năm 1969, ĐQCSTH một mặt vẫn tiếp tục nắm chắc “chánh phủ Hồ Chí Minh không có Hồ Chí Minh”, một mặt đưa tập đoàn Pôn-Pốt về Campuchia. Trong những năm 1970-1975, ĐQCSTH giảm bớt sự viện trợ cho miền Bắc Cộng Sản, thả vòi ve vuốt tập đoàn lãnh đạo Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam (MTDTGPMN) nhằm mục đích lũng đoạn hai miền Nam – Bắc cộng sản! Đồng thời tăng cường viện trợ tiền bạc vũ khí cho tập đoàn Pôn – Pồt để tạo điều kiện cho tập đoàn lãnh đạo Khơ Me Đỏ trở mặt với Cộng sản Việt Nam! Ngay từ năm 1973 cố vấn Trung Cộng đã có mặt tận cấp cơ sở của chánh quyền Khơ Me Đỏ! Sau tháng Tư năm 1975, thấy Cộng sản Việt Nam đã chiếm được Miền Nam Quốc Gia, và biết tập đoàn Lê Duẫn – Lê Đức Thọ không còn “sùng bái Bác Mao” như thời ông Hồ Chí Minh, nên Trung Cộng đã thúc đẩy tập đoàn Pôn Pốt làm “vật hy sinh”, tiến hành cuộc chiến tranh đánh phá biên giới Tây Nam! Mưu đồ thâm độc của ĐQCSTH là là lợi dụng quân Khơ Me Đỏ được trang bị vũ khí và sự chỉ đạo của cố vấn Trung Cộng để từ cuộc đánh phá biên giới Tây Nam, cùng với sự nổi dậy của Hoa kiều Chợ lớn, đồng thời với sự nổi dậy của dân Khơ Me ở miền Tây, cùng với các lực lượng chống Cộng khác… tiến đến hành động đưa quân chủ lực của Khơ Me Đỏ có sự yểm trợ của không quân và hải quân Trung Cộng… đánh chiếm cả Miền Nam Việt Nam (?).

Tóm lại: Trong giai đoạn 1960-1975 này, ĐQCSTH đã tiến sâu hơn về việc thực hiện mưu đồ thôn tính Việt Nam. ĐQCSTH đã triệt để lợi dụng chiêu bài viện trợ và chi viện cho công cuộc chống chiến tranh phá hoại của Mỹ; đồng thời lợi dụng lòng tin “tình đồng chí” của Đảng LĐVN với Đảng CSTQ, để tiến hành các hoạt động trinh sát, tình báo nhằm chuẩn bị cơ sở cho chiến tranh xâm chiếm miền Bắc Việt Nam khi có cơ hội. Càng xảo quyệt, khi thấy chiều hướng quân Mỹ đã rút về nước thì Việt Cộng sẽ chiếm Miền Nam, bên ĐQCSTH liền tung lá bài yểm trợ cho Việt Cộng thông “Đường mòn Hồ Chí Minh trên biển” để chở vũ khí cho MTDTGPMN nên Trung Cộng ngang nhiên xua hải quân đánh chiếm Hoàng Sa (4-1974) thuộc quyền quản trị của chánh phủ Việt Nam Cộng Hoa!

Càng thâm độc hơn, ĐQCSTH đã lợi dụng mâu thuẫn dâm tộc trong quá khứ giữa dân tộc Việt và dân tộc Cao Miên, để khoét sâu long thù hằn dân tộc với chiêu bài “Cái gì của người Khơ Me trả lại cho người Khơ Me” (ý nói Nam Bộ Việt Nam trước đây là của Cao Miên – Sự thật lịch sử không đúng như vậy!) Từ đó, ĐQCSTH đã biến quân Khơ Me đỏ thành vật hy sinh, phục vụ cho mưu đồ xâm chiếm cả miền Nam Việt Nam(!)

III- GIAI ĐOẠN 1976-1990:

Đây là giai đoạn ĐQCSTH, dưới sự lãnh đạo của tập đoàn Đặng Tiểu Bình, đã quay mặt với Đảng CSVN, đã biến “tình bạn láng giềng chung lưng đâu cật với nhau” thành KẺ THÙ ĐỊCH KHÔNG CHUNG ĐỘI TRỜI!

Khi tập đoàn lãnh đạo tối cao của CSVN đã biết được mưu đồ lợi dụng quân Pôn Pốt, không chỉ đánh phá biên giới Tây Nam, mà còn tiến đến đánh chiếm cả miền Nam Việt Nam của ĐQCSTH thì họ quyết định “tiên hạ thủ vi cường”, bằng cách tập trung quân chủ lực, thiện chiến, quen thuộc chiến trường Campuchia, mở chiến dịch tấn công tổng lực, đánh bại quân Pôn Pốt trên khắp các mặt trận theo chiến thuật “tốc quyết tốc thắng, không cho tập đoàn Pôn Pốt và cố vấn Trung Cộng kịp trở tay để đối phó! Trong lịch sử chiến tranh giải phóng ở Châu Á, chưa có cuộc chiến tranh giải phóng nào ngắn gọn và nhanh như cuộc “Chiến tranh Giải Phóng Campuchia” của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam! Chỉ có 7 ngày, từ ngày 2 tháng Giêng năm 1979 đến ngày 9 tháng Giêng năm 1979, quân đội của CSVN đã chiếm được thủ đô Phnom Pênh!

Mất Campuchia vào tay CSVN, tập đoàn Đặng Tiểu Bình vừa xấu hổ – vì lớn mạnh như ĐQCSTH mà không bảo vệ được đàn em Pôn Pốt; vừa bực tức vì giận tại sao CSVN lại dám đá cú “song phi” đối với đàn anh như vậy! Do đó, Đặng Tiểu Bình quyết cho CSVN “một bài học”! Ngày 17 tháng Hai năm 1979, ĐQCSTH xua cả 100.000 quân được trang bị hiện đại, có sự hổ trợ của pháo binh và không quân tràn qua biên giới Hoa – Việt, từ Lạng Sơn đến Lao Kai, tiến hành cuộc Chiến Tranh hủy diệt một cách tàn khốc đối với 6 tỉnh biên giới của Việt Nam(!). Cuộc chiến tranh phi nghĩa của ĐQCSTH đã có dự định: Nếu chiếm được 6 tỉnh biên giới sẽ thừa thắng xông tới đánh chiếm thủ đô Hà nội, lật đổ chánh phủ Tôn Đức Thắng – Phạm Văn Đồng, dựng lên một chánh phủ bù nhìn do Triều đình Trung Nam Hãi chỉ huy (?). Nhưng, tập đoàn Đặng Tiểu Bình đã thất bại, trước sự phản công quyết liệt với tinh thần QUYẾT TỬ CHO TỔ QUỐC QUYẾT SINH của Quân Dân Việt Nam!

Cuộc chiến tranh tàn ác của ĐQCSTH chỉ kéo dài đến ngày 5 tháng Ba năm 1979 (tức 17 ngày đêm) đã phải cuốn gói, chạy thục mạng về bên kia biên giới, với sự thiệt hại nặng nể, với con số 80,000 quân bị tiêu diệt! Đó là một bất ngờ quá bi thảm đối với tập đoàn Đặng Tiểu Bình! Tuy nhiên Việt Nam cũng hy sinh không ít về người và của!

Một “thắng lợi lấn đất biên giới” như hành vi của quân ăn trộm của Trung Cộng trong cuộc chiến tranh này là nhổ bỏ và dời một số cột mốc biên giới từ Ải Nam Quan đến Sơn La, để lấn chiếm biên giới trên đất liền của Việt Nam, như lấn chiến 2/3 Suối Bản Giốc và Ải Nam Quan trong lịch sử là điểm phân chia ranh giới giữa Việt Nam và Trung Hoa, nhưng hiện nay lại thuộc phần lãnh thổ của Trung Quốc(!?.) Thủ đoạn gian xảo bỉ ổi đó đã được Trung Cộng tiếp tục để thôn tính lãnh hãi ở khu vực Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam!

Sau thất bại nhục nhã trong “cuộc chiến tranh cho Việt Nam một bài học”, ĐQCSTH tự biết là không thể xâm chiếm Việt Nam bằng vũ lực, nên Bộ Tham Mưu của Trung Nam Hãi mới chuyển hướng Thôn Tính Việt Nam theo CHIẾN LƯỢC TRƯỜNG KỲ! Trong chiến lược trường kỳ thôn tính Việt Nam, ĐQCSTH đồng thời thực hiện các phương sách như sau:

Một: Cho Cục Đồ Bản vẽ lại bản đồ của nước Trung Hoa, đặc biệt thay đổi về cương giới lãnh thổ cũng như lãnh hải ở phía Nam, mở rộng, kéo dài, tự ghép một phần của vùng biên giới trên đất liền và hầu hết các vùng lãnh hải của Việt Nam vào, coi như thuộc của ĐQCSTH, in vào sách giáo khoa Địa Lý Trung Hoa để cho học sinh, sinh viên Trung Quốc học; đồng thời cho in và phát hành, phổ biến trong quảng đại nhân dân Trung Quốc! Nếu căn cứ theo bản đồ Trung Hoa mới vẽ thì riêng các vùng lãnh hải giàu tài nguyên dầu khí của Việt Nam ở Biển Đông, như Vịnh Bắc Bộ và các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa đều của ĐQCSTH(?)

Hai: Thực hiện công việc thôn tính các vùng lãnh hải của Việt Nam bằng Chiến Thuật gậm nhấm, vết dầu loang, từ từ lấn chiếm từng hòn đảo lớn…, vừa liên tục tuyên bố với thế giới về “chủ quyền hợp pháp” của ĐQCSTH ở các vùng lãnh hải của Việt Nam, theo chính sách “Nói Láo Mãi… Lâu Năm Cũng Trở Thành Sự Thật”(!?)

Tóm lại: Trong thời gian 10 năm liên tục (1980-1990), ĐQCSTH chuyên tâm, ra sức đầu tư vào thủ đoạn thôn tính Việt Nam bằng mọi phương sách… Nhưng khi thấy Hoa Kỳ bải bỏ cấm vận đối với CVSVN và thiết lập bang giao với chánh phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (CHXHCNVN) (1990), thì tập đoàn lãnh đạo ĐQCSTH liền thay đổi sách lược đối với CSVN! Trung Cộng quay mặt trở lại bắt tay thân thiện với “đồng chì Cộng Sản Việt Nam”(?) Vì thế, tháng 9 năm 1990, tại Thành Đô (Trung Quốc) mới có cuộc họp cấp cao chính thức giữa Trung Quốc và Việt Nam, mở đầu cho sự tái lập “tình hữu nghị sông liền sông, núi liền núi”(!?)

IV- GIAI ĐOẠN 1991 ĐẾN NAY:

Ngày 5 tháng 11 năm 1991. nhận lời mời của Giang Trạch Dân – Tổng Bí Thư của Đảng CSTQ và Lý Bằng – Thủ tướng nước CHNDTH. Đỗ Mưòi – Tổng Bí Thư của Đảng CSVN và Võ Văn Kiệt – Thủ tướng nước CHXHCNVN, dẫn phái đoàn Việt Nam sang Bắc Kinh. Đỗ Mưòi và Võ Văn Kiệt đã được những người đứng đầu Trung Cộng tiếp đón long trọng, “tay bắt mặt mừng”… Ngay ngày hôm đó, họ cùng ra “Thông Cáo Chung Việt Nam – Trung Quốc” gồm có 7 điểm, trong đó điểm 5 có giao kết rằng: “Hai bên đồng ý sẽ tiếp tục có những biện pháp cần thiết nhằm giữ gìn hòa bình và an ninh ở vùng biên giới hai nước, khuyến khích nhân dân vùng biên giới hai nước khôi phục và phát triển sự đi lại hữu nghị truyền thống, xây dựng đường biên giới Việt – Trung thành biên giới hòa bình và hữu nghị…” Chuyến giao tiếp này đã đặt nền tảng cho quan hệ ngày càng hàn gắn lại vết thương thù hận giữa hai nước Việt – Trung, trong suốt gần 20 năm qua(?)

Tại sao ĐQCSTH lại chuyển hướng, thay đổi sách lược “Biến Thù Thành Bạn”? – Tại vì ĐQCSTH lo sợ CSVN sẽ trở thành “Đồng Minh Chiến Lược” của Hoa Kỳ ở Châu Á – Thái Bình Dương. Nếu việc đó trở thành sự thật, thì “mộng bá chủ” Châu Á – Thái Bình Dương sẽ vỡ tan thành ảo mộng(!). Và mưu đồ thôn tính Việt Nam sẽ không thành! Đó, chính là nguyên nhân chủ yếu làm cho ĐQCSTH sử dụng thủ đoạn “bắt tay thân thiện, vun đắp thình hữu nghị” để tái lập bang giao Trung Việt trên “tình đồng chí Cộng sản”(?)

Trong suốt gần 20 năm (1991-2009) tái lập bang giao trên tinh thần Hòa Bình Hữu Nghị, Không Xâm Phạm Chủ Quyền của nhau, thế nhưng ĐQSCTH vẫn tiếp tục thực hiện dã tâm thôn tính Việt Nam, mà trước tiên là chiếm lấy vùng lãnh hải giàu tài nguyên của Việt Nam! Bằng chứng như, vừa mới cùng Việt Nam ra Thông Cáo Chung (5-11-1991) thì ngày 8 tháng 5 năm 1992, Chánh phủ Trung Cộng ngang nhiên công khai cho phép Công Ty Dầu Lửa Ngoài Khơi Quốc Gia Trung Quốc, đã cùng Công Ty Năng Lượng Crestone của Hoa Kỳ, ký Hợp Đồng Hợp Tác Thăm Dò Dầu Khí trên một diện tích rộng đến 25.000 km2 trong “khu vực Nam Sa”, mà Trung Cộng gọi là “Vạn An Bắc – 21”, nhưng khu vực này, từ xưa đến nay là thuộc chủ quyền của Việt Nam! Ngày 17 tháng 5 năm 1992, Bộ Ngoại Giao nước CHXHCNVN đã ra tuyên bố xác nhận chủ quyền hợp pháp của Việt Nam về “khu vực Nam Sa” và phản đối hành động bất hợp pháp đó của Trung Cộng! Nhưng Trung Cộng vẫn cho tiến hành,, coi như lời tuyên bố xác nhận chủ quyềncủa Việt Nam và phản đối Trung Quốc đã vi phạm Luật Biển năm 1982 của Liên Hợp Quốc, nhưng ĐQCSTH vẫn cứ tiến hành xâm chiếm vùng lãnh hải của Việt Nam!

Trong suốt gần 20 năm (1991-2009) tái lập bang giao với Việt Nam, không năm nào ĐQCSTH không tiến hành mưu đồ lấn chiến biên giới trên đất liền để hợp pháp hóa trong khi cùng Việt Nam họp bàn xác định đường biên giới hiện hành! Đồng thời Trung Cộng cũng bành trướng chiếm cứ dần các khu vực quan trọng, có nhiều tài nguyên nhất của Vịnh Bắc Bộ và hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam! Trung Cộng luôn dùng thủ đoạn Vừa Ăn Cướp Vừa La Làng, điển hình như: Ngày 21 tháng Giêng năm 1995, ngưòi phát ngôn của Bộ Ngoại Giao nước CHNDTH dã la ầm lên là “Việt Nam đã xâm phạm chủ quyền lãnh thổ và quyền lợi biển của Trung Quốc là phi pháp!” Ngày 29 tháng 8 năm 1995, Trung Cộng tuyên bố rằng: “Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi về quần đảo Nam Sa (tức Trường Sa) và vùng biển phụ cận…” Ngày 4 tháng 6 năm 1996, Cục trưởng Cục Hải Dương Trung Quốc Dương Văn Học đã lớn tiếng tuyên bố rằng: “Các đảo thuộc vùng biển Nam Hải từ xưa đến nay là lãnh thổ của Trung Quốc!”(?)

Từ đó, ĐQCSTH ngang nhiên xem mình là chủ vùng biển Nam Hải, nên tự do thiết lập Căn Cứ Thông Tin, xây dựng Sân Bay và đưa hải quân đến trú đóng ở một số đảo lớn ở Hoàng Sa (thuộc chủ quyền của Việt Nam); đồng thời cho một số công ty du lịch đưa khác trong nước cũng như quốc tế đi tham quan Hoàng Sa và Trường Sa… .Cho các công ty năng lượng của Trung Quốc được phép ký hợp đồng với các công ty đầu tư nước ngoài tiến hành thăm dò và khai thác Dầu Khí(?) Trung Cộng còn cho lập Huyện Tam Sa để quản trị hành chánh đối với vùng lãnh hải Hoàng Sa và Trường Sa… Để bảo vệ an toàn cho những hoạt động Du Lịch, Đánh Cá và Khai thác Dầu Khí, gần đây Trung Cộng cho nột Tuần Dương Hạm cải danh thành Tàu Tuần Tra túc trực ở vùng biển Nam Hải. Mấy năm trước đây và bây giờ ĐQCSTH đã cho quyền hải quân Trung Cộng có quyền bắn phá tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam hoạt động ngay trên vùng lãnh hải của Việt Nam(!)

Song song với hành động xâm chiếm trắng trợn đó, ĐQCSTH cũng dùng thủ đoạn Thôn Tính Việt Nam bằng Kinh Tế rất tinh vi như sau:

– Tung hàng hóa với giá rẻ vào bằng con đường buôn lậu, tràn ngập thị trường Việt Nam để làm cho thị trường tiêu thụ hàng hóa nội địa bị rối loạn, ế ẩm… đồng thời tạo ra một tầng lớp buôn lậu để làm cho xã hội Việt Nam thêm rối loạn, mất an ninh!

– Tung tiền giả vào Việt Nam, bao gồm tiền Ngân Hàng Việt Nam và tiền đô la Mỹ, để làm cho “vàng thau lẩn lộn, thật giả khó phân”, gây hoang mang trong dân chúng, đồng thời làm cho đồng tiền của Ngân Hàng Việt Nam mất giá và thị trường tiền tệ Việt Nam đã rối loạn càng rối loạn thêm (!)

– Cho các công ty Trung Quốc vào Việt Nam để đầu tư trên các lĩnh vực kinh tế để vừa thu lợi nhuận cao, vừa hoạt động gián điệp trên cả hai lĩnh vực kinh tế và chính trị! Điển hình như vụ Công ty Trung Quốc đầu tư khai thác Bô-Xít miền Cao nguyên Trung phần Việt Nam, cụ thể là ở Lâm Đồng và Đắc Nông(!) Luật “đầu tư nước ngoài” nào cho phép công ty Trung Quốc mang cả vạn công nhân bình thường (không phải kỹ thuật viên) người Trung Quốc, và cả các loại công cụ và máy móc theo (ở Việt Nam có thể cung cấp cho họ) để khai thác Bô-Xít?! Hình ảnh “một nước Trung Quốc thu nhỏ” đang dựng lên tại Lâm Đồng và Đắc Nông, đã làm cho người Việt Nam quan tâm đến vận mệnh của tổ quốc không thể không nghi vấn(?) Thế lực nào đã làm chỗ dựa cho công ty Trung Quốc đó? Tại sao chánh phủ CHXHCNVN vẫn cứ cho họ tiến hành dựng lên cái quái thai như vậy, mà cứ phớt lờ, coi thường sự phản đối của giới trí thức, khoa học kỹ thuật Việt Nam? Ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nổi tiếng là người thức thời, nhưng ông đã coi thường ý kiến vàng ngọc của lão Đại tướng họ Võ thì thật là không thể hiểu nổi!?

[Chắc Bộ Chính Trị của Ban Chấp Hành Trung ương Đảng CSVN khóa X không thể nào không thấy viễn ảnh nguy hại cho quốc gia dân tộc, nếu đến lúc nào đó ĐQCSTH thừa cơ xua quân tấn công miền Bắc Việt Nam, thì Tây Nguyên sẽ biến thành “Căn Cứ Chiến Lược” của Trung Cộng, chiếm giữ cao điểm để khống chế toàn vùng đồng bằng miền Nam hay không?]

Trong suốt gần 20 năm nay (1991-2009), để thực hiện thành công mưu đồ thôn tính Việt Nam, ngoài những thủ đoạn đã nói ở trên, ĐQCSTH còn tìm đủ mọi cách, bằng vật chất lẫn tinh thần, để MUA CHUỘC MỘT SỐ NHÂN VẬT LÃNH ĐẠO PHE BẢO THỦ trong Ban Chấp Hành Trung ương Đảng CSVN, biến họ thành lực lượng chính trị ra mặt ủng hộ chủ trương, đường lối đối nội cũng như đối ngoại của Trung Cộng, ngăn chặn khuynh hướng thân Mỹ của phe cấp tiến, để đưa Việt Nam lệ thuộc vào Trung Cộng, như một “thuộc quốc” cam tâm chịu sự chỉ đạo của Trung Nam Hải(!?) Chính một số nhân vật bảo thủ trong hàng ngũ lãnh đạo của Đảng CSVN, đã được ĐQCSTH mua chuộc là mầm tai họa nguy hiểm nhất đối với tương lai phát triển của dân tộc Việt Nam! Nếu không có những nhân vật lãnh đạo bảo thủ, tham quyền cố vị của Đảng và Nhà nước CHXHCNVN, làm “hảo đồng chí” của Trung Cộng, thì làm sao ĐQCSTH đã có thể thọc sâu vào các lĩnh vực Kinh Tế và Chính Trị của Việt Nam, ngày càng trắng trợn đưa đến sự phản ứng quyết liệt của các tầng lớp quần chúng nhân dân Việt Nam như vậy?

Tóm lại: Trong giai đoạn 1991-2009, qua bài học thất bại của cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam vào đầu năm 1979, ĐQCSTH nhận thấy không thể dùng vũ lực để thôn tính Việt Nam! Vì vậy, ĐQCSTH mới thay đổi chiến lược tốc chiến tốc thắng thành CHIẾN LƯỢC TRƯỜNG KỲ THÔN TÍNH VIỆT NAM! Để thực hiện thành công mưu đồ chiến lược đó, ĐQCSTH đã dùng nhiều thủ đoạn về Kinh tế, Chính trị và văn hóa… vừa công khai trắng trợn vừa đi đêm mua chuộc những kẻ tham quyền tham lợi để tiến hành thôn tính Việt Nam!

* * *

Mưu đồ thôn tính Việt Nam của ĐQCSTH đã lộ ra một cách trắng trợn, các tầng lớp nhân dân Việt Nam, ở trong nước và ở hải ngoại, không thể bàng quan, nhẫn nhịn được nữa! Cho dù Việt Nam là một nước nhỏ, lực lượng quốc phòng của Việt Nam, tuy còn yếu kém hơn, so với ĐQCSTH. Nhưng, tinh thần dũng cảm, kiên cường, bất khuất, mưu trí chống giặc ngoại xâm của dân tộc Việt Nam, đã có truyền thống chiến thắng suốt hàng nghìn năm lịch sử đến nay! Dân tộc Việt Nam yêu chuộng Hòa Bình, nhưng không sợ bất cứ kẻ xâm lược nào! Đã đến lúc LỰC LƯỢNG CẤP TIẾN của Đảng CSVN vả của các tầng lớp nhân dân Việt Nam ngoài Đảng phải ĐOÀN KẾT NHẤT TRÍ THÀNH SỨC MẠNH CỦA CẢ DÂN TỘC, để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ, trên đất liền cũng như trên biển thuộc chủ quyền của Việt Nam!

 

LÊ TÙNG MINH

Đông Bắc Mỹ

Ngày 12 tháng 4 năm 2009

  1. Không có bình luận
  1. No trackbacks yet.

Bình luận về bài viết này